“Sống” thế nào? – 01

Mình thích việc bắt đầu một ngày bằng một ly cà phê, và đọc một chương sách. Nó làm mình cảm thấy rằng mình vẫn đang “sống”, và không bị bão hoà, cuốn trôi vào những cái công việc văn phòng nhàm chán vô vị. Chắc là một cách để thấy “mình là mình”.

Mình biết có một quán cocktali bar nhỏ, ở đó anh chủ đứng mỗi tối để pha chế cùng nhân viên. Có những hôm làm việc tới tận 3h sáng, nhưng chưa bao giờ vẻ hạnh phúc bớt đi trên gương mặt dài ngoằn, đang dần có thêm nhiều nếp nhăn nheo của độ tuổi chạp 40.

Anh bảo, anh làm công việc này gần nửa đời người, cốt cũng chỉ muốn có một nơi chốn cho riêng mình. Một nơi mà anh có thể thoả sức với tình yêu nằm trên ly rượu, để tô màu thêm cho những buồn, chút vui trên gương mặt của khách hàng. Là nơi để mọi người quay về, và “sống”.

– Và giờ nó đây

Anh rít một hơi thuốc thật dài, vẫn vẻ mặt hạnh phúc chừng như chẳng bao giờ mệt mỏi đó.

Chúng ta có thể làm bất cứ gì, nhưng nếu một ngày, em cảm thấy rằng mình cần phải nghỉ ngơi khỏi công việc. Thì hãy nghĩ lại xem, em có đang thật sự làm những gì mà em yêu từ tận trong lòng không ?

Hãy làm một việc, mà ngay cả lúc em bận rộn nhất, em cũng thấy rằng mình đang được nghỉ ngơi.

Màn đêm vẫn chưa vén, thành phố chìm trong sự tĩnh lặng, yên như mặt hồ những ngày thu. Những nhịp nhàng của ban sáng chẳng mấy mà tắt hết cả. Đầu thuốc anh hút dở sáng rực

rực rỡ cả màn đêm.

K